PAPAFOOD được thành lập vào ngày 16/12/2014 bởi Chuyên gia dinh dưỡng và Bếp chính người Mỹ Daniel Andrews – PapaDan (tên thường gọi là Daniel)
Đầu Bếp PapaDan
PapaDan là đầu bếp bậc thầy đằng sau tất cả những món ăn của PAPAFOOD. Daniel đã nghiên cứu về dinh dưỡng tại Học viện Giáo dục Trẻ em Georgian Hoa Kỳ, với chuyên môn về An toàn thực phẩm và sự phát triển của trẻ thơ ở giai đoạn từ 0 đến 5 tuổi. Là người lần đầu được làm Bố, một chuyên gia dinh dưỡng và là người Mỹ có thời gian sinh sống lâu dài ở Việt Nam, Daniel muốn đảm bảo rằng tất cả trẻ em Việt Nam đều có được nguồn siêu thực phẩm sạch nhất, an toàn nhất, giàu dinh dưỡng nhất được chế biến từ nguồn nguyên liệu chất lượng tại địa phương theo phong cách của Mỹ nhưng vẫn đậm đà hương vị Việt Nam.
Niềm đam mê phía sau những món ăn
Đến Bệnh viện, chúng tôi được tách riêng. Vợ tôi được đưa ngay vào phòng cấp cứu và ưu tiên khám trước vì thai nhi còn quá nhỏ. Một lúc sau, vợ tôi được cô y tá đẩy ra. Cô ấy đưa cho tôi một số giấy tờ và hóa đơn, cô yêu cầu tôi phải ký vào một cam kết gì đó bằng tiếng Việt nhưng tôi không rõ lắm. Qua lời dịch đứt quảng của vợ, tôi hiểu rằng tình trạng của vợ tôi thuộc nhóm “tiên lượng xấu”, buộc phải mổ gấp mới mong cứu được cả mẹ và em bé. Tôi cần phải ký vào cam kết thì Bệnh viện mới tiến hành mổ cho vợ tôi được.
Với vốn tiếng Việt ít ỏi của mình, tôi phải chạy hết nơi này đến nơi khác để thanh toán tất cả các loại phí thu khác nhau một cách hỗn độn. Đây cũng là cái đặc trưng ở tất cả các bệnh viện ở Việt Nam.
Giờ thì đầu óc của tôi thực sự bị bao trùm bởi một màu đen. Những cảm xúc lo lắng, bồn chồn, … đến một cách bất ngờ và dồn dập tạo nên một cảm giác hỗn loạn nằm ngoài tầm điều khiển của con người. Vì vậy sự lựa chọn tốt nhất lúc này của tôi là chỉ chờ đợi và cố gắng thư giãn. Tôi ngồi đếm ngược thời gian trong vô thức.
Sau khi trải qua 10 phút dài như vô tận trên chiếc Taxi đến bệnh viện và hơn bốn giờ chờ đợi bên ngoài phòng sinh, thì tên vợ tôi được gọi. Bệnh viện thông báo với tôi rằng, tôi chuẩn bị để đi nhìn mặt con mình trước khi Bác sỹ chuyển bé vào phòng chăm sóc đặc biệt. Mặc dù lúc này đã hơn 1 giờ sáng, nhưng giấc ngủ hoàn toàn không còn trong tâm trí tôi vì tôi thật sự quá lo lắng và có nhiều câu hỏi mà không có câu trả lời. Tôi chạy vội lên lầu đến một hành lang không một bóng người và bước vào một căn phòng nhỏ để được nhìn thấy “thiên thần” bé xíu chỉ nặng 2,5kg, cô con gái thứ hai của tôi. Sau khi kiểm tra nhanh mọi thứ, tôi đưa ngón tay út của mình vào bàn tay đang nắm chặt của con gái và cô bé nắm chặt lại tay tôi. Đó là một sự liên lạc nhỏ, sự kết nối nhỏ ấy đã giúp tôi tìm thấy hướng đi để làm cha mẹ. Đó không phải là một khoảnh khắc độc đáo mà là một khoảnh khắc được chia sẻ bởi tất cả các bậc làm cha mẹ. Nó gần giống như một nghi thức thông qua.
Lần đầu tiên được bế con của bạn trên tay và bàn tay nhỏ bé dễ thương ấy cuộn tròn quanh ngón tay của bạn. Không có cảm giác nào trên thế giới này tuyệt vời hơn cảm giác ấy. Và đó cũng là ngày mà cuộc đời tôi chuyển sang một hướng đi khác. Đôi khi trong vài tuần đầu tiên sau khi con bạn sinh ra, bạn nhận ra rằng mình có thêm trách nhiệm mới. “Cái máy” ngủ, khóc, và ị đó từng bước phụ thuộc vào bạn và người bạn đời của bạn. Đó là lúc tôi biết rằng tôi sẽ dành cho con mình mọi thứ tốt đẹp nhất để cho con mọi cơ hội phát triển và thành công trong cuộc sống.
Chính cảm giác ấy, chính sự mong muốn tạo ra điều tốt nhất cho con là lý do tôi thành lập PAPAFOOD. Mặc dù đứa con thứ hai của tôi được sinh ra sau khi tôi thành lập Papafood được khoản 1,5 năm, nhưng với trách nhiệm mới đi kèm với mọi đứa trẻ chỉ càng khuyến khích sứ mệnh của tôi đối với PapaFood: Chế biến sẵn những bữa ăn bổ dưỡng và tươi mới nhằm hỗ trợ cho các Bố - Mẹ hiện đại chăm sóc tốt nhất các “thiên thần nhỏ” của mình.
Vào một buổi tối của ngày 1 tháng 1 năm 2016 (sau khi tôi thành lập Papafood được khoản 1.5 năm), ngày mà “Cây của cuộc đời tôi” đã “mọc” thêm một mầm sống mới, khi đang ngồi ăn tối cùng gia đình, thì vợ tôi bất ngờ “chuyển dạ sớm” mặc dù lúc đó thai nhi chỉ mới 33 tuần 2 ngày tuổi. Tôi chỉ kịp lấy vội mớ đồ dùng rồi bắt Taxi đưa vợ đến thẳng bệnh viện Từ Dũ. Quảng đường từ nhà đến bệnh viện chưa đầy 2km, đường xá ngày Tết thông thoáng nên chúng tôi chỉ mất tầm 10 phút để đến Bệnh Viện. Nhưng với tôi, đó là một chuyến Taxi dài nhất trong cuộc đời mình.
Bố - Mẹ hiện đại:
Bây giờ chúng ta hãy lùi câu chuyện trở lại thêm một chút vào Giáng sinh & Năm mới 2013. Vào thời điểm đó tôi là một quản lý làm việc tại công ty đa quốc gia Nielsen. Đây là một công ty nghiên cứu thị trường lớn nhất trên toàn thế giới và là một công ty nghiên cứu về thị trường lớn nhất Việt Nam. Tôi chỉ muốn nói rằng đó là một công việc tuyệt vời với một công ty tầm cỡ.
Khi trở về Mỹ để thăm đại gia đình của mình và nạp lại năng lượng sau một thời gian dài làm việc tại Việt Nam. Trong chuyến đi này tôi đã nhận được một tin tuyệt vời rằng con gái đầu lòng của tôi sẽ gia nhập gia đình tôi. Tất cả sự phấn khích, niềm vui và tình yêu được cảm nhận giống như lần thứ hai tôi được làm bố, nhưng đó không phải là phần quan trọng, ở đây, điều quan trọng là tại thời điểm này sở thích của tôi đã thay đổi. Bây giờ sự nghiệp mới của tôi đã trở thành sự kỳ vọng nhiệt tình của nhiều Bố - Mẹ; Những người mà muốn biết tất cả các thuyết khoa học đằng sau mọi quyết định nuôi dạy con cái để con có được mọi điều tốt đẹp nhất. Điều này đã thúc đẩy và tiếp thêm năng lượng cho những hướng đi tiếp theo của tôi trong cuộc sống. Với mong muốn có thêm kiến thức nên tôi đã quyết định quay trở lại trường học, điều này cũng thật mỉa mai vì lúc ấy, tôi cũng đang chuẩn bị nhận bằng MBA tại Đại học Hawaii. Nói ngắn gọn hơn giả thuyết của tôi là về cách tốt nhất để phát triển và nuôi dạy con cái, xoay quanh 3 mục tiêu:
1) Tạo nên một môi trường nuôi dưỡng chăm sóc và giúp đỡ cho con cái tại nhà.
2) Là một hình mẫu cho lối sống lành mạnh bao gồm tập luyện thể thao và thực phẩm.
3) Phát triển và tạo nên một môi truờng với đầy sự khao khát về kiến thức.
Kinh nghiệm của tôi trong cả ba lĩnh vực trên tại thời điểm này chỉ bao gồm kinh nghiệm sống và nền tảng của riêng mình. Điều này đã phải thay đổi và phải thay đổi một cách nhanh chóng. Lĩnh vực mà tôi quan tâm nhất ở trên là mục 2, bởi vì nếu có ai hỏi tại sao tôi tìm thấy bản thân mình ở Việt Nam thì hình ảnh đầu tiên và ấn tượng nhất trong tâm trí của tôi là hình ảnh những con mực nhỏ xíu chiên với nước mắm; Đó là món ăn ưa thích của tôi. Theo kiến thức mà tôi được biết thì đó là “món mực trứng chiên nước mắm”. Với bàn tay khéo léo của người Việt, nó đã trở thành một trong những món ăn ngon nhất trên thế giới. Tuy nhiên, ở Việt Nam khi nói đến thực phẩm dành trẻ tập ăn dặm, thì món ăn duy nhất mà tôi tìm thấy chỉ là "Chao Dinh Duong" dịch sang tiếng Việt là “Cháo dinh dưỡng” cho em bé. Mặc dù được gọi là Cháo dinh dưỡng, nhưng cũng khá mỉa mai khi thành phần chủ yếu của món ăn này là gạo được nấu với rất nhiều nước; Vì vậy, “Cháo dinh dưỡng” sẽ có nguy cơ cao không đáp ứng đủ nhu cầu dinh dưỡng cho bé và tôi chắc chắn rằng nó sẽ không tạo ra một kết cấu đa dạng cho sự phát triển khẩu vị của bé.
Đó là vấn đề mà tôi đã tập trung tìm hiểu sâu và nghiên cứu từ sách, các bài báo, diễn đàn, blog và bất cứ thông tin nào từ internet có thể chỉ dẫn tôi. Tôi biết ngay từ khoảnh khắc con gái nắm chặt lấy tay mình là con tôi sẽ ăn thức ăn ở Việt Nam và tôi sẽ nấu nó. Chỉ thế thôi, tôi chỉ muốn nấu những món ăn cho con mình với những nguyên liệu đơn giản, an toàn nhất. Khái niệm này nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực tế thì phải cần có thời gian. Đó chính là PAPAFOOD. Chúng tôi đã và đang áp dụng những tiêu chuẩn quốc tế tốt nhất và bằng tất cả kinh nghiệm, chuyên môn của mình từ Viện Giáo Dục Chăm Sóc Trẻ em George, tôi đã lên kế hoạch để tạo ra một loại thực phẩm tốt nhất và dinh dưỡng nhất cho bé.
PAPAFOOD - Chúng tôi chế biến thức ăn mỗi ngày và được giao đến tận nhà bạn vào mỗi sáng ở tại phố Hồ Chí Minh.